“Vâng…” Thẩm Chiếu Nguyệt hơi hơi cúi đầu, lông mi dài rũ xuống một bóng râm trước mắt, rất đúng lúc lộ ra một vẻ mặt vừa cảm kích lại yếu ớt: “Cảm ơn Phó chủ nhiệm Hùng.”
Giọng cô dừng lại một chút, mang theo vài phần nức nở đáng thương: “Kỳ thật bọn họ, đã sớm cắt đứt quan hệ với tôi, về sau tôi và bọn họ, cũng không còn là người nhà nữa…”
Tiếng thở dài này nhẹ đến mức như lông chim bay xuống trong gió, lại làm trong lòng Hùng Lập Chí chấn động.
Ánh mắt ông ta dừng lại trên người Thẩm Chiếu Nguyệt một lát, lúc này mới chú ý tới góc áo đã giặt đến bạc màu, cùng căn biệt thự cao cấp này thật sự không hợp chút nào.
Trong cái niên đại đầy biến động này, những gia đình lựa chọn đoạn thân (cắt đứt quan hệ) quả thật không ít, nhưng nói cho cùng đều là để tự bảo vệ mình, sợ bị liên lụy.
Nhưng Thẩm Chiếu Nguyệt này còn chủ động tố cáo cha mình, cũng cần không ít dũng khí.
Hùng Lập Chí nhìn cô gái đơn bạc trước mắt, trong lòng đã phác họa ra ngọn nguồn sự việc: Hơn nửa là Lưu Hoành Dương vì bản thân mình, trước một bước đoạn tuyệt quan hệ với con gái ruột, căn bản không nghĩ mang cô đi cùng.
Nói cách khác, là bỏ lại Thẩm Chiếu Nguyệt ở đây, làm dê thế tội!
Nghĩ đến đây, Hùng Lập Chí không khỏi thở dài, nhìn về phía Thẩm Chiếu Nguyệt ánh mắt nhiều vài phần rõ ràng thương hại.
Nhưng ngay sau đó ông ta lại âm thầm gật đầu, cô gái nhìn như yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-tu-dai-tieu-thu-bi-bo-roi-tro-thanh-vo-thu-truong/5070656/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.