nhóm dịch: bánh bao
Ông Ôn vội vàng đồng ý, thấy việc này thực hiện, lại bắt đầu khuyên nhủ Ôn Tứ Nguyệt.
Ôn Tứ Nguyệt cũng đã hạ quyết tâm, “Mạc Nhiên đã xin nghỉ phép, huống chi cháu không trực tiếp nhúng tay vào.” Lại có nhiều mạng người như vậy, hơn nữa trong đoàn này có rất nhiều người đều thiện lương, không có khả năng thật sự mặc kệ bọn họ.
Ông Ôn còn muốn nói cái gì, Ôn Tứ Nguyệt vội vàng cắt đứt, “Ông có còn muốn lấy phù nữa không? Tự cháu có chừng mực, ông nội đừng lo lắng.”
Nói xong, từ trong phòng đi ra, một mặt ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm sao, kỳ quái thế giới này, cứu người còn có thể chọc nhân quả? Thế giới của cô trước kia chưa bao giờ có loại vấn đề này.
Ôn Quýt Cảnh đang rửa chân, thấy Ôn Tứ Nguyệt bộ dáng lo lắng, lại mơ hồ nghe thấy trong phòng truyền đến tên A Quý.
Nghĩ đến Ôn Tứ Nguyệt ngày mai muốn đi trấn, liền hiểu lầm, vội vàng nhỏ giọng nói với Ôn Tứ Nguyệt: “Ông nội có phải muốn em hỗ trợ mua đồ hay không? Em cũng đừng đồng ý, không chừng đến lúc đó lại đưa cho bà A Quý.”
Lần trước mình đã vụng trộm nhìn thấy, ông nội đi chợ rõ ràng mua dây thừng, chị ấy còn tưởng rằng ông nội là mua cho bản thân và Tứ Nguyệt, màu sắc tuy rằng không đẹp lắm, nhưng cũng tràn đầy chờ mong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-lao-dai-la-thien-tai-xem-tuong/4176095/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.