nhóm dịch: bánh bao
Cứ như vậy Tiêu Mạc Nhiên làm sao kiếm được công điểm chứ? Không kiếm được công điểm, không được phân lương thực đâu.
Ông ấy có mỗi bộ xương già, mỗi ngày chỉ lấy được chút công điểm, trong nhà toàn bộ dựa vào hai đứa cháu gái, hiện tại lại có thêm một người đàn ông...
Tiêu Mạc Nhiên rất ôn nhu, nói chuyện ôn nhu thì thôi, ngay cả cuốc đất cũng rất ôn nhu, Ôn Tứ Nguyệt ở bên cạnh anh nhìn thấy liền gấp không thôi, “Anh dùng sức đào một chút, cầm cuốc đào vậy là sợ bùn sẽ đau à?”
Tiêu Mạc Nhiên cũng không tức giận, ngẩng đầu mỉm cười với cô, “Được.”
Đáp ứng rất sảng khoái, nhưng động tác vẫn như cũ.
Ôn Tứ Nguyệt rất hoài nghi, trước kia anh được chia lương thực kiểu gì thế? Hay là tất cả đều dựa vào bạn trai của anh mà cứu trợ? Nhịn không được lại khiển trách Tiêu Mạc Nhiên một trận, đang nói, bỗng nhiên nghe được trên đồng ruộng ồn ào náo nhiệt, mọi người nhao nhao buông cuốc vây quanh xem
Chỉ thấy phía dưới đập đi về phía ruộng bậc thang ven sông, đại đội trưởng nhiệt tình dẫn theo mấy người trong thành mặc, một mặt hướng bốn phía ruộng đồng chỉ trỏ, không biết đang nói cái gì?
Còn có người nói bọn họ ngồi cái xe bóng loáng đến đây, đó chính là xe jeep.
Xe đối với vùng nông thôn như nơi đây tất nhiên là vật kỳ lạ, bọn nhỏ đều túm tụm thành đàn chạy về phía bãi đập lúa, nghe nói xe của bọn họ được đậu ở nơi đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-van-lao-dai-la-thien-tai-xem-tuong/4176055/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.