Raw: downxs.com
Convert: ❄TieuQuyen28❄
Edit + Beta: Yu
Nhắc tới núi Áo Tử Sơn Triệu Chanh nghĩ ngay đến chuyện làm sổ hộ khẩu, đột nhiên lại muốn thở dài.
Chỉ có điều rắc rối cũng phải để sau, bây giờ Triệu Chanh chưa muốn suy nghĩ đến những vấn đề này vội, dù sao chuyện này nhất định sẽ được giải quyết tốt thôi. Việc cần làm trước mắt đó là chuẩn bị một bữa cơm chiều thật ngon!
Sau khi Lâm Đại Thuận thấy mẹ kế lấy thức ăn ra đặt lên bàn thì đôi mắt càng phát sáng. Vừa vươn đầu lưỡi ra liếm liếm viên kẹo đường trên tay vừa đứng bên cạnh xem Triệu Chanh cắt thịt.
"Nếu cháu muốn ăn kẹo thì nên bỏ cả viên vào miệng luôn. Liếm như vậy sẽ ngon hơn sao? Cô không dám chắc, nhưng mà liếm kẹo thật sự rất mất vệ sinh, hơn nữa nước đường ở kẹo chảy ra ăn không sạch còn rất lãng phí nữa!"
Triệu Chanh nhìn Lâm Đại Thuận mấy lần, thấy nó được cho kẹo nhưng lại không nỡ bỏ luôn vào miệng ăn hết. Cô đương nhiên biết vì sao trẻ con đều thích ăn kẹo như vậy, dù sao thì cô cũng đã từng làm như vậy khi còn bé rồi.
Nhưng sau này khi Triệu Chanh đã trưởng thành, mới biết làm như vậy rõ ràng là một cách không thông minh. Bởi vậy mới nghiêm túc giáo dục Lâm Đại Thuận là ăn như vậy không những sẽ không chậm lại, không ăn được lâu hơn mà ngược lại còn rất lãng phí.
Nghe thấy mẹ kế nói ăn như vậy thậm chí còn ít nước đường hơn, Lâm Đại Thuận nhanh chóng nhét cả cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-90-me-ke-muon-chay/231389/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.