*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Raw: downxs.com
Convert: ❄TieuQuyen28❄
Edit + Beta: Yu
Triệu Chanh từ cổng thôn Tiên Nữ bắt kịp mấy tẩu tử và tiểu tức phụ cũng đang gấp rút đi chợ, dựa vào da mặt dày mà xin họ cho đi cùng. Lúc này trong một trang trại - nơi dừng chân để nghỉ ngơi, nằm cách xa biên giới của tỉnh Trúc Hải, không thuộc tỉnh Hoàng Hải. Con gà trống vừa cất lên tiếng gáy đầu tiên, bên cạnh Lâm Kiến Thành đã vang lên tiếng sột soạt vuốt quần áo của ai đó rồi.
Lâm Kiến Thành đang ngủ say rất nhanh tỉnh dậy, vì cảm giác được người bên cạnh dậy nên mình cũng nhanh chóng ngồi dậy sờ soạng chuẩn bị đi giày.
"Béo, mau dậy! Đầu hói, đầu hói!"
Đầu tiên người đàn ông đứng dậy, sau đó đá vào cái giường gỗ mà hai người bạn vẫn đang rúc thành một đoàn ngáy o o bên kia. Lâm Kiến Thành đã đi giày xong đứng trên mặt đất, vừa ngáp vừa mặc áo khoác nói chuyện với người đàn ông đó: "Hùng ca, giờ em đi nướng bánh bột ngô[1], chờ ăn sáng xong thì chúng ta mới xuất phát được không?"
Đi hết hai ngày hai đêm, cuối cùng cũng sắp vào đến tỉnh Trúc Hải. Đường bên này không dễ đi, tối qua bọn họ phải tìm một nhà nông bên đường để ở nhờ. Cũng may nhà người ta đồng ý, chỉ cần trả một ít tiền là có thể ngủ lại một đêm.
Hùng ca "Ừ" một tiếng, rồi nâng tay đè xuống một bên lỗ mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-90-me-ke-muon-chay/231386/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.