Raw: downxs.com
Convert: ❄TieuQuyen28❄
Edit + Beta: Yu
Nằm trên giường, Triệu Chanh muốn suy nghĩ một chút về cuộc sống sau này, nhưng không chống lại cơn buồn ngủ được. Cuối cùng, tóc mới khô được một nửa Triệu Chanh đã thiếp đi. Làm cho lúc tỉnh dậy vào buổi sáng ngày hôm sau thấy mái tóc rối loạn lung tung.
Triệu Chanh lấy lược nhúng vào nước trải lên đầu mới miễn cưỡng đem tóc buộc thành một cái đuôi ngựa. Mấy sợi tóc ngắn rơi trên trán cùng hai má chỉ có thể để mặc chúng như vậy.
Triệu Chanh vẫn là lần đầu tiên ngủ sớm thế này. Lúc đó, trời cũng vừa mới tối, chắc khoảng tầm hơn 8 giờ gì đó.
Buổi sáng tỉnh dậy cảm giác cả người thật thoải mái. Chân đạp trên mặt đất, muốn nhảy nhót hai vòng thể hiện sinh lực tràn trề. Nếu không phải thấy trên người mình không có chỗ nào khác lạ, Triệu Chanh còn cho rằng mình xuyên không còn có bàn tay vàng.
Triệu Chanh nhìn thấy vẫn là góc bàn đó, xác định chính mình chỉ là khí lực khôi phục một chút mà thôi, không có siêu năng lực gì khác.
Vỗ vỗ tay, mở cửa ra ngoài tìm cái chậu rửa mặt. Tuy bây giờ đã giữa tháng tư, nhưng buổi sáng ở trên Cao nguyên hoàng thổ vẫn rất lạnh. Cắn răng chịu đựng cái lạnh của nước để rửa mặt.
Trước mắt ở đây vẫn không có điều kiện để đánh răng. Triệu Chanh có giấu đi được một ít tiền, nhưng bị mấy người anh trai nhà mẹ đẻ đưa đến đây trong tình trạng không có một đồng tiền nào trong túi. Trong bao quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-90-me-ke-muon-chay/231379/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.