*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Raw: downxs
Convert: ❄TieuQuyen28❄
Edit: Yu
Triệu Chanh biết hiện thực chính là hiện thực, có ngất thêm mấy lần nữa cũng không thể giải quyết được vấn đề.
Tuy rằng gặp phải sự tình xuyên không khiến người ta rất khó tiếp nhận, nhưng tự an ủi mà ngẫm lại: Nói không chừng thời điểm chính mình từ trên dây cáp ngã xuống đã chết rồi, dù sao bây giờ cũng coi như nhặt về được một cái mạng.
Chỉ không biết nguyên chủ Triệu Chanh có phải do sốt quá cao mà chết hay không? Không thì tại sao cô vừa đến ngược lại cái gì cũng không làm lại có thể sống trong cơ thể này. Nhưng Triệu Chanh là một người chỉ thích hành động, không quá thích động não nên tự nhiên cũng không có đi tìm hiểu kỹ càng. Chỉ coi như là do mình không uống canh Mạnh Bà sau đó lại được đi một lượt khắp nhân gian.
Nghĩ đến đây, Triệu Chanh tận lực phấn chấn lên, xem nhẹ Lâm Đại Thuận đang nhìn mình như nhìn kẻ địch cùng với Lâm Nhị Thuận lôi thôi đang ầm ĩ, om sòm hỏi: "Trong nhà còn lương thực không?"
Giọng điệu Triệu Chanh có chút lạnh nhạt, không có biện pháp, đối mặt với tình trạng này cô cũng nhiệt tình không nổi.
Nếu không phải do hiện tại không biết rõ bên ngoài rốt cuộc là cái tình trạng gì, thì Triệu Chanh đã nghĩ muốn lập tức thu thập quần áo trốn đi. Mà theo như trong trí nhớ của nguyên chủ chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nien-dai-90-me-ke-muon-chay/231376/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.