Trên mâm bày mấy hình con vật thậtđáng yêu, giống y như thật.
Thật không nghĩ tới, Mộ Niệm Xuânkhiến người chán ghét lại có tay nghề tốt như vậy.
Bất quá, dù tay nghề nàng có tốt,cũng không sửa đổi được lòng dạ độc ác của nàng.
La Ngọc rất nhanh thu hồi ánh mắt,cười nói với Mộ Nguyên Xuân: “Trường Hủ biểu đệ cũng bận rộn việc học quá. Hômnay ta tới, không chỉ là tìm muội, còn có chuyện quan trọng muốn tìm hắn.”
Mộ Nguyên Xuân cười nói: “Phía bênkia tan học sau chúng muội nửa giờ, huynh chờ một lát.” Lại không hỏi là cóchuyện gì.
Cô ta không hỏi, La Ngọc cũngkhông nói, rất tự nhiên chuyển chủ đề: “Nếu còn nửa canh giờ, ta đi Tùng Đàoviện chờ hắn là được.”
Mộ Nguyên Xuân cười cười, cùng LaNgọc sóng vai đi ra ngoài.
Các tiểu thư nhánh khác Mộ giacũng mất hứng thú lưu lại, tản khỏi Tự Phương các. Để tiện ra vào, không xaTrúc Lý quán và Tự Phương các có một cửa hông.
Mộ Uyển Xuân đưa mắt nhìn thân ảnhMộ Nguyên Xuân, La Ngọc đi xa, trong mắt lóe lên ghen ghét, trong miệng lại vừacười vừa nói: “Đại tỷ và La biểu ca thanh mai trúc mã, thật sự là một đôi trờiđất tạo nên.”
Mộ Niệm Xuân mạn bất kinh tâm ừmột tiếng, rũ mí mắt, che giấu vẻ châm chọc và giễu cợt trong đáy mắt.
Năm đó nàng quá mức ngây thơ, cótâm tư gì căn bản không thể gạt được người bên cạnh. Mộ Uyển Xuân cũng mơ hồđoán được nàng thích La Ngọc, ở trước mặt nàng nói như vậy, rõ ràng là cố ý xúigiục.
Mộ Uyển Xuân thấy Mộ Niệm Xuânphản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-xuan-quy/97028/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.