Trương thị theo phản xạ nhíu mày:“Ngày thường không phải êm đẹp sao? Như thế nào bỗng nhiên té xỉu?”
Bạch Lan vẻ mặt khó xử: “Cụ thể làchuyện gì xảy ra, nô tỳ cũng không rõ ràng. Lão phu nhân vừa phái người đến báotin, còn nói trong phủ vừa lúc có đại phu, cho đại phu bắt mạch cho Thụy Hươngcô nương xem là làm sao.”
Thụy Hương là thông phòng của MộChính Thiện, so với nha hoàn bình thường cũng có hơn vài phần thể diện.
Trương thị trong lòng tuy rằng bấtkhoái, nhưng cũng khó mà nói cái gì, tùy ý ừ một tiếng.
Mộ Niệm Xuân nhíu nhíu mày, tronglòng bỗng nhiên có loại bất an không hiểu. Tựa hồ có cái gì không ổn phátsinh…… Kiếp trước nàng đều dựa vào trực giác linh mẫn này, không biết tránhthoát bao nhiêu âm mưu tính kế.
Mộ Niệm Xuân bình tĩnh nói: “Mẹ,chúng ta hiện tại cũng đi Tu Đức đường.”
Trương thị ngẩn ra, theo bản năngđáp: “Có đại phu đi xem là được, chúng ta không nhất thiết phải đi!” Bất quá làcái nha hoàn thông phòng, làm sao đáng giá lo lắng như vậy.
Mộ Niệm Xuân dễ dàng xem thấu tâmtư Trương thị, cười khuyên nhủ: “Mẹ, Thụy Hương thân phận thấp kém, tự nhiênkhông cần để ở trong lòng. Bất quá, tổ mẫu phái người đến truyền tin, mẹ nên lộmặt. Miễn cho tổ mẫu trong lòng bất khoái.”
Lời này cũng có vài phần đạo lý.Tả hữu hiện tại vô sự, đi Tu Đức đường xem thế nào cũng được.
Trương thị rất nhanh sửa lại chủý: “Cũng tốt, con đi cùng mẹ!”
……
Mộ Niệm Xuân theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-xuan-quy/2333983/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.