“Thập tứ thúc, cháu cứ như vậy đitìm phụ vương, thật sự không thành vấn đề sao?”
Chu Diễm được Tề vương giật dây,lại lấy hết dũng khí. Cùng Tề vương hai người ngoài điện thái tử thường lưu lạikhi xử lý cần vụ. Lại không dũng khí đi cầu kiến, tránh ở sau cây cột.
Tề vương không quen nhìn Chu Diễmnao núng thế kia, không nhẹ không nặng đánh lên ót Chu Diễm một cái: “Khôngtiền đồ, có cái gì phải sợ. Đó cha cháu, còn có thể làm gì cháu? Hiện tại ngẩngđầu ưỡn ngực cho ta, bước đi qua.”
“Thúc nói đương nhiên thoải máiđơn giản.” Chu Diễm nhịn không được lầu bầu một tiếng: “Phải đi gặp có phảithúc đâu.”
Trong nhà người khác đều là nghiêmphụ từ mẫu. Nhưng hắn là nghiêm phụ nghiêm mẫu, trời sinh số khổ. Ngày thườngbị quản thúc nhiều hơn, lá gan lớn mới là việc lạ.
Tề vương tà nghễ nhìn hắn một cái:“Nếu cháu không dám đi, rõ ràng liền để Ngũ tẩu làm chủ chung thân đại sự chocháu, như thế nào?”
Những lời này, quả nhiên đánhtrúng tim Chu Diễm.
Chu Diễm bình tĩnh lại, cổ chừnglấy hết dũng khí đi vào.
Nhìn thân ảnh Chu Diễm biến mất ởcửa đại điện, ý cười trong mắt Tề vương cũng dần dần rút đi.
Chuyện của Chu Diễm đơn giản haikết quả, nếu có thể thành công thuyết phục Thái tử, Chu Diễm sẽ giống kiếptrước như vậy cùng Mộ Nguyên Xuân tiến tới hôn nhân. Ngược lại, Chu Diễm thậtvất vả toàn tâm toàn ý, dũng khí cùng tự tin sẽ gặp đả kích thật lớn……
Mặc kệ là kết quả thế nào, tựa hồđều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-xuan-quy/2333963/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.