Mộ Chính Thiện thấy Mộ Trường Hủphản ứng như vậy, bỗng nhiên có không ổn dự cảm.
“Trường Hủ, Nguyên Xuân,” Mộ ChínhThiện trầm giọng hỏi: “Thái tử phi triệu huynh muội các con ngày mai đi Thái tửphủ, các con cũng biết nguyên nhân?”
Khuôn mặt tuấn tú của Mộ Trường Hủđột nhiên trắng bệch, theo phản xạ nhìn về phía Mộ Nguyên Xuân.
Gương mặt vốn tươi cười của MộNguyên Xuân cũng trắng bệch, móng tay kháp vào lòng bàn tay, từng đợt đau đớn.
Mộ Chính Thiện nguyên bản còn tồnvài phần may mắn, lúc này trong lòng đột nhiên trầm xuống. Xem bộ dáng haihuynh muội, rõ ràng là thật đã xảy ra chuyện gì: “Rốt cuộc là chuyện gì xảyra?”
Mộ Trường Hủ trầm mặc một lát, mớithấp giọng nói: “Phụ thân, ngàn sai vạn sai đều là do con. Ngày mai con sẽ đếnthỉnh tội với thái tử phi……”
“Không, đều là do con sai.” MộNguyên Xuân hít sâu ngắt lời Mộ Trường Hủ: “Đại ca, huynh không cần che giấucho muội.”
Mộ Trường Hủ cả kinh, liên tụchướng Mộ Nguyên Xuân nháy mắt: “Muội muội, muội trăm ngàn đừng hồ ngôn loạnngữ, việc này cùng muội không hề quan hệ.” Loại sự tình này như thế nào có thểchính mồm thừa nhận. Phụ thân khẳng định giận tím mặt.
Mộ Nguyên Xuân lộ ra nụ cười chuaxót.
Sự tình đến bước này, làm sao cóthể che giấu. Ngàn tính vạn tính cũng không tính đến Thái tử phi thái độ cườngngạnh thế, mặt mũi Mộ gia không để ý, đến ngay thể diện phủ thái tử cũng vậy.Việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể buông tay nói ra: “Phụ thân, con thỉnhđại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-xuan-quy/2333959/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.