“Nương nương, Mộ tứ tiểu thư buổi chiềuđã tới rồi, đợi nửa ngày, nương nương có gặp nàng ta một lần không?” Lục La hầuhạ Dung phi ăn cơm chiều, thấy tâm tình Dung phi không tệ, mới thật cẩn thậnhỏi một câu.
Dung phi nhìn Lục La một cái, tựa tiếuphi tiếu nói: “Lục La, ngươi nhận được cái gì của người ta, hôm nay vì gì lạinói thay cho cô ta?”
Lục La hoảng sợ, không chút nghĩ ngợiquỳ xuống: “Nô tỳ lắm miệng, thỉnh nương nương thứ tội!” Trong lòng một trận ảonão.
Chính mình hôm nay làm sao vậy, cử chỉđiên rồ, biết rõ dụng ý nương nương lưu lại Mộ tứ tiểu thư, như thế nào còn dámthay Mộ tứ tiểu thư nói chuyện? Nương nương có ý của riêng nương nương, mìnhlàm gì nhiều chuyện…
Kinh hồn táng đảm đợi một lát, mới ngheđược Dung phi nhàn nhàn nói: “Được rồi, bản cung chỉ thuận miệng nói giỡn, dọangươi thành như vậy sao, mau đứng dậy đi.”
Lục La âm thầm nhả ra khí, đứng dậy thầmquyết định, sau không bao giờ nói lung tung nữa.
Dung phi lại chủ động khơi mào câuchuyện: “Lục La, ngươi xem, tâm tính Mộ tứ tiểu thư thế nào?”
Lục La làm sao còn dám lắm miệng: “Nươngnương tuệ nhãn như đuốc, trong lòng đều có phán đoán sáng suốt, nô tỳ không dámvọng ngôn.”
“Cho ngươi nói, ngươi chỉ để ý nói làđược. Bản cung nghe cho vui, cho dù ngươi nói không đúng, cũng sẽ không trị tộingươi.” Dung phi cười cười, vẻ mặt ôn hòa thân thiết.
Lục La tự nhiên sẽ không cho lời này làthật.
Nhóm nương nương trong cung ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-xuan-quy/2333916/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.