Mộ Uyển Xuân có chút phẫn nộ buôngtay.
Mộ Nguyên Xuân tựa hồ phát hiện MộUyển Xuân không vui, cười khanh khách nhìn về phía Mộ Niệm Xuân: “Tứ muội, muộichuẩn bị thế nào rồi?”
“Muội bất quá là đi góp vui.” MộNiệm Xuân cười nói: “Có đại tỷ, cầm nghệ của ta thật không dám so bì.”
Cuối cùng cũng tự mình biết mình!
Trong lòng Mộ Nguyên Xuân âm thầmnghĩ vậy, ngoài mặt vẫn mỉm cười: “Tứ muội quá khiêm tốn rồi. Trù nghệ của muộigiỏi hơn ta. Đến lúc đó không ngại bộc lộ tài năng, nhất định có thể kinh diễmbốn phía.”
Biểu tình ôn nhu chân tình, ngữkhí lại toát ra sự chế nhạo.
Đường đường tứ tiểu thư Mộ gia, ởHà Hoa yến biểu diễn trù nghệ, truyền đi ra ngoài chính là chuyện cười chothiên hạ.
Mộ Niệm Xuân giống như không nghera ý đồ của Mộ Nguyên Xuân, vỗ tay cười nói: “Chủ ý này của đại tỷ thật sự hay,rất hợp lòng muội. Đến lúc đó muội liền chủ động thỉnh được làm chút đồ ăn, nóikhông chừng có thể giành được khen ngợi của mọi người.”
Mộ Nguyên Xuân: “…”
“Tứ muội, muội thật hồ nháo!” MộUyển Xuân sẵng giọng: “Nếu thật sự làm, người ta không cười muội mới là lạ.”
Đến lúc đó mất mặt không chỉ cómột mình Mộ Niệm Xuân, cô ta cùng Mộ Nguyên Xuân cũng sẽ trở thành trò cười.
Mộ Niệm Xuân nháy mắt mấy cái,cười nói: “Tam tỷ nói không đúng rồi. Muội làm đồ ăn để mọi người phẩm, mọingười sẽ khen muội, làm sao lại cười muội. Muội quyết định, sẽ làm món hồng đậucao sở trường.”
Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-xuan-quy/2333849/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.