Lời vừa nói ra, mỗi người một phảnứng.
Mộ Trường Hủ nghẹn họng nhìn trântrối. Hắn nói với Tề vương những lời đó lúc nào? Vì sao hắn không có chút xíuấn tượng gì!
Lòng Mộ Uyển Xuân dâng lên uấthận, Mộ Nguyên Xuân nhíu mày, trong mắt Trương Thị lóe lên vẻ kiêu ngạo và mừngrỡ.
Tề vương nói như vậy, quả thật cóchút liều lĩnh. Bất quá, hắn thân phận hoàng tử, không thể chỉ trích hắn thấtlễ thẳng mặt được.
Ánh mắt của mọi người phút chốcrơi trên người Mộ Niệm Xuân.
Trong lòng Mộ Niệm Xuân nhảy lộpbộp một cái, không biết Tề vương này đột nhiên có dụng ý gì? Nàng bình tĩnhlại, đi hai bước ra, mỉm cười đáp: “Điện hạ nói đùa. Tiểu nữ chỉ biết chút ítvặt vãnh, đáng chê trách.”
Giọng nói cung kính mà khách khí,không hề mắc lỗi.
Con ngươi trong suốt lóe lên đềphòng và xa cách, bất quá, cuối cùng là nhìn thẳng hắn.
Trong mắt Tề vương hiện lên nụcười, tâm tình không biết có phải vui vẻ không: “Tứ cô nương không cần khiêmtốn. Bản vương ham mê mỹ thực, nghe nói có ai trù nghệ tốt, luôn muốn tự mìnhthưởng thức. Như thế này phiền tứ cô nương, không cần quá cực khổ, chỉ cần haimón ăn dễ làm thôi.”
Mộ Niệm Xuân: “… “
Hắn lại còn tự quyết định! Đã vậycòn phân phó nàng xuống bếp nấu ăn. Nàng có phải đầu bếp đâu.
Từ khi trọng sinh đến giờ, nàngdựa vào đầu óc tỉnh táo và cao siêu hành động, thành thạo ứng phó tất cả phiềnphức. Chuyện trước mắt, lại ngoài dự đoán của nàng.
Đáp ứng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-xuan-quy/2333837/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.