Mộ Chính Thiện bước lên phía trướclàm lễ: “Thần Mộ Chính Thiện, gặp qua Tề vương điện hạ.”
Mộ Chính Thiện?
Trong mắt Tề vương nhanh chónghiện lên một tia sáng kì dị, người bên cạnh không thể nắm được.
“Nguyên lai là Mộ hàn lâm, bảnvương ngưỡng mộ ngươi đã lâu, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.”Tề vương thu liễm giọng nói, thập phần khéo léo ứng đối.
Mộ Chính Thiện có chút thụ sủngnhược kinh, khiêm tốn nhận. Lúc sau, thức thời cáo từ.
Một ngũ phẩm hàn lâm, chưa đủ tưcách để thái tử, thái tôn tự mình đưa tiễn. Liền do La Ngọc thay đưa đến cửa.
Tề vương mạn bất kinh tâm nhìnbóng lưng Mộ Chính Thiện, khóe môi hiện lên một chút tiếu ý.
Thái tử lưu ý đến thái độ Tề vươngquan tâm Mộ Chính Thiện, cười trêu nói: “Thập tứ đệ, không phải đệ luôn luônkhông thích những hàn lâm học sĩ bụng đầy thi thư kinh văn sao? Hôm nay sao lạiđổi tính vậy?”
Đại khái là vì không thích đọcsách, Tề vương tới giờ không có cảm tình gì với các quan văn miệng đầy lễ giáothi thư. Thường ngày thấy cơ bản đều là xa cách, ngày hôm nay đối với Mộ ChínhThiện có thể nói là khách khí khó có được.
“Tướng mạo hắn dễ coi.” Tề vươngđường hoàng cho ra một lý do hoang đường buồn cười, hết lần này tới lần kháchắn một điểm tự giác cũng không có, lại nghiêm trang nói: “Ngũ ca không phảikhông biết tính khí của đệ. Chỉ cần là thứ đẹp mắt, bất kể người hay vật đệ đềuthích.
Thái tử rốt cuộc nhịn không được,cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-xuan-quy/2333800/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.