.
(Chỉ xem là bạn bè, tôi sẽ ở cạnh cậu ấy, nhìn cậu ấy là tốt rồi!)
— Chỉ xem là bạn bè? Sẽ không vọng tưởng thêm nữa? Cậu đúng là không thành thật, ngay cả câu này cũng dám thốt ra.
(Tôi muốn nhìn thấy cậu ấy!)
— Cậu không thể! Tình cảm sẽ quấy nhiễu suy nghĩ của cậu, ảnh hưởng tới công việc của cậu. Nghiêm trọng hơn nữa, anh ấy sẽ biết suy nghĩ của cậu và một trăm phần trăm là sẽ đá cậu ra khỏi công ty, sau đó cả đời không qua lại với nhau.
(Tôi sẽ không nói, tuyệt đối sẽ không phân tâm!)
— Cậu lại đang tự lừa mình dối người rồi.
Đan Giai Nguyệt suy tính ngắn dài ở trước bàn làm việc cả buổi sáng, nhưng vẫn không có kết quả.
‘Reng reng reng…’ Điện thoại trên bàn vang lên.
“Alo, tôi là Đan Giai Nguyệt!”
“Tôi là Trương Các, cậu đến phòng làm việc của tôi một chút đi!” Quản lý bộ phận nhân sự tự gọi điện thoại tới? Còn chưa tới mười giờ nha!
Ngay khi Đan Giai Nguyệt còn chưa biết mình sẽ đưa ra đáp án gì, anh đã đi tới trước cửa phòng quản lý.
“Mời vào!”
Đan Giai Nguyệt bước vào thì thấy quản lý Trương đang đứng đó.
Anh còn chưa kịp lên tiếng, quản lý Trương đã nói ngay, “Chuyện hôm qua… Xin lỗi cậu!”
“?”
“Tổng tài tương lai sẽ dẫn theo thư ký riêng của mình, cho nên…” Quản lý Trương xấu hổ. Tuy ông ấy còn chưa nói hết câu, nhưng ý tứ cũng đã rõ ràng.
“Cậu trai trẻ, đừng nản lòng! Cậu làm việc rất tốt, ban lãnh đạo đều thấy rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-vui-lon/61328/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.