.
Buổi trưa, Mục Thiên Nam lái xe tới nhà Đan Giai Nguyệt như đã hẹn.
Má Trương và Đan Giai Nguyệt đứng ở cửa, nhìn Mục Thiên Nam đang bước xuống xe. Má Trương nhìn cậu thanh niên mặc tây trang đó một chút rồi quay đầu sang nói với Đan Giai Nguyệt, “Ủa, người bạn thời trung học mà cậu nói là cái cậu má gặp tối đó à? Vậy mà má còn tưởng là cậu cái cậu Phồn Tinh gặp ở bệnh viện hôm nọ chứ!” Bà nhủ thầm trong bụng: Tuy nhiên, nhìn khí chất và quần áo của người này chắc cũng là công tử nhà giàu. Với lại, trông cũng hao hao cái cậu Việt Phồn Tinh kia.
Lúc này Đan Giai Nguyệt đúng là xấu hổ chết đi được. Anh chỉ định mượn cớ má Trương phải về quê, cần phải có người thường xuyên tới thăm nom, nhân cơ hội này tiếp cận với Mục Thiên Nam nhiều hơn một chút. Chứ hoàn toàn không nghĩ tới chuyện Mục Thiên Nam lại bảo anh dọn đồ đạc tới ở nhà anh ấy như thế. Aizz, Mục Thiên Nam là một người thích yên tĩnh, độc lập, không thích có người quấy rầy đâu nha.
“Giai Nguyệt à, cậu đi xem lại coi có bỏ quên thứ gì không, để má tới nói chuyện với người ta!” Má Trương quay qua bảo với Đan Giai Nguyệt.
“À, không…” Tất cả những gì đang diễn ra khiến Đan Giai Nguyệt không biết phải nói gì, cho nên anh đành đi vào nhà xem lại một chút, đợi khi nào nghĩ xong sẽ nói ngay.
Lúc bước ra, thấy má Trương đang đứng nói gì đó với Mục Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-vui-lon/2385680/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.