.
Tất cả nhược điểm của con người đều phát sinh từ dục vọng. Mục Thiên Nam biết, nếu không có mong muốn, cuộc đời nhất định sẽ vô cùng tẻ nhạt. Muốn được thứ gì thì phải trả giá bằng việc mất đi thứ khác, cho nên, anh phải bỏ Chu Uy An. Giờ ngẫm lại, cũng thật giống như Đan Giai Nguyệt đã đánh giá – lãnh huyết vô tình.
Đan Giai Nguyệt ngồi vào xe, phất hiện Mục Thiên Nam đang ngồi trên ghế lái hút thuốc, vẻ mặt như có điều cần suy nghĩ sâu xa.
Đây là Nam đảo, có bầu không khí dễ chịu. Ban đầu, anh định tới tận đây để làm một nam tử hán kiên cường, nào ngờ, gặp nhau bất ngờ, lại tình cờ được chấp nhận, cho nên cũng đã chấm dứt cái kiếp sống như chết lúc trước. Đúng vậy, cuộc sống như chết ấy đã kết thúc, nhưng những ngày hạnh phúc kèm bất an lại vì thế mà bắt đầu. Còn về tình yêu, một khi giẫm chân vào, cũng là sự mở đầu cho một khảo nghiệm mới. Tuy nhiên, Đan Giai Nguyệt sẽ cố hết sức đi tốt từng bước một, đây là chuyện mà cả đời này anh phải làm, tuy là không có to lớn cho mấy, nhưng đúng thật là chuyện mà anh muốn làm hoàn hảo nhất.
Mục Thiên Nam ở lại Nam đảo ba ngày và hôm nay là ngày thứ hai. Đan Giai Nguyệt đã chính tai nghe người nọ nói ‘thích’ mình, nhưng anh đã đáp lại rằng sẽ cho đối phương thời gian ba ngày để suy nghĩ xem có tiếp tục chọn anh mà bỏ rơi cô gái sắp đính hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-vui-lon/2385636/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.