1.
Nếu con có tội, xin hãy để Chúa trừng phạt con thay vì để con đi khám phụ khoa gặp người yêu cũ âm hồn bất tán thế này...
"Có triệu chứng gì?" Lâm Niệm đưa mắt dò xét một lượt từ trên xuống dưới, lạnh lùng hỏi.
Tôi bí bách cắn môi, cố gắng để mắt không dao động, lẩm bẩm "Kinh nguyệt không đều."
"Bao lâu rồi?" Anh ta thu lại ánh mắt, tay mở hồ sơ bệnh án trên máy tính, ngón tay có chút khựng lại.
"Khoảng bốn tháng." Tôi cũng khựng lại một chút rồi lại bổ sung thêm hai câu cho cụ thể "Từ tháng năm năm nay cho đến hôm nay, bà dì đều không đến."
Tôi thấy Lâm Niệm đưa mắt liếc nhìn góc phải màn hình máy tính, chắc là nhìn thời gian - ngày 20 tháng 9.
"Khá lâu đó." Anh ta nói.
Tôi không nhịn được mà lườm mắt một cái, chửi thầm trong bụng, ai mà biết bác sĩ sẽ gặp là anh ta chứ. Lúc này anh ta còn nói lời mang ý mỉa mai tôi.
Tôi khinh!
Cái đồ không giống người nhà anh.
Khi đăng ký khám bệnh, tôi rõ ràng book số của một bác sĩ nữ đáng tin qua mạng, ai mà biết tên này chui ở đâu ra chứ! Biết thế tôi thà đổi bệnh viện.
"Có từng quan hệ không?"
Anh ta nhả ra một câu thờ ơ như vậy, thái độ vẫn không thay đổi, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi nhưng khuôn mặt bị che khuất bởi một lớp khẩu trang xanh nhạt khiến tôi khó nhìn ra cảm xúc gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-van-thanh-yen/2630810/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.