"Đại ca, lạnh quá, ngươi nói chúng ta sẽ bị treo đến bao giờ?"
"Nè, người đừng chen chúc, khó chịu, đợi tiên quân đi ra, chúng ta liều mạng cầu xin, xin y tha cho chúng ta, nhớ đó nha, cảm xúc phải chân thật, tốt nhất là phối hợp rơi nước mắt".
Hai tên nam nhân chen nhau trong tấm lưới Phược Tiên, còn đang ở đó bàn bạc, thì Lam Vong Cơ và Nguỵ Vô Tiện mang Lam Niệm Tích đi ra ngoài, hai tên đó phối hợp diễn xuất một phen rơi lệ cầu xin.
Lam Niệm Tích chỉ vào bọn chúng, nói: "Phụ thân, chính là hai tên này, đã bắt chúng ta, còn luôn mồm nói muốn làm ô uế Nguỵ Vô Tiện".
Hai tên đó hoảng hồn, bọn chúng nói khi nào nhỉ, nhưng hình như có nói những lời tương tự, vội vàng van xin: "Chúng ta sai rồi, chúng ta sai rồi! Sẽ không bao giờ dám nữa."
Lam Vong Cơ lạnh lùng nhìn bọn chúng một cái, ôm Nguỵ Vô Tiện bước lên Tị Trần, rời đi. Lam Niệm Tích ở đó, thè lưỡi làm mặt quỷ với bọn chúng, rồi mới bước lên Bất Uổng, bay theo sau.
Hai tên này mới phát hiện đây là trò trả thù của đứa nhỏ đó ha .... Sau đó hai gã tiếp tục đung đưa tòn ten trên cây ....
***
Ba người đến biệt viện của trưởng trấn, biệt viện xây ở một nơi rất hẻo lánh bên ngoài thị trấn, chiếm diện tích rất lớn, ngược lại xây khá đẹp, xem ra bình thường trưởng trấn cũng tham lam không ít.
Lặng lẽ đáp xuống trong sân vườn, đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-tu-quy-mong-nho-tro-ve/2558884/chuong-31-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.