Lam Vong Cơ cắn một cái, giữ chặt lưỡi hắn không chịu buông, cắn tới mức Nguỵ Vô Tiện thấy hơi đau, đôi tay vẫn vuốt ve thân thể người nọ một cách lộ liễu, mãi người nọ mới chịu hơi nhả ra, Nguỵ Vô Tiện bị cắn đến cánh môi đỏ cả lên, khoé mắt phiếm hồng, vẫn còn ráng nói một câu: "Hàm Quang Quân, con người ngươi lúc trên giường vẫn cứ hung hăng như vậy".
Vừa nói xong lập tức kêu to một tiếng, Lam Vong Cơ nhéo mạnh điểm mẫn cảm trên ngực hắn, khiến toàn thân Nguỵ Vô Tiện đều run rẩy, lâu lắm rồi hắn không trải qua loại cảm giác này, chỉ cảm thấy sảng khoái không chịu nổi, chỉ muốn để cho Lam Vong Cơ sờ hắn nhiều hơn nữa. Lúc này quần áo chỉ tồn tại như một vật cản trở, hắn tự mình cởi bỏ tất cả quần áo của mình, để bản thân trần trụi trực tiếp đối diện với Lam Vong Cơ, dán sát vào thân thể đối phương, Lam Vong Cơ cúi thấp đầu, vừa cắn vừa gặm một cách thô bạo lên ngực hắn, cái cảm giác hung dữ này khiến hắn nhớ vô cùng, từ khi phát hiện ra mình thích Lam Vong Cơ, thì ngay cả cảm giác đau đớn này, cũng dạt dào hạnh phúc. Ngón tay hắn khẽ luồn vào mái tóc Lam Vong Cơ, đặt những nụ hôn dày đặc nhỏ vụn lên trên đỉnh đầu y, ưỡn lồng ngực đã bị chơi đùa đến mức đầu vú đứng sững, tự dâng lên miệng Lam Vong Cơ.
Lam Vong Cơ ngậm lấy đầu vú hồng hào vào trong miệng, chiếc lưỡi trơn mềm liếm láp tới lui lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-tu-quy-mong-nho-tro-ve/2558861/chuong-24-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.