Rõ ràng giường ở ngay bên cạnh, mà hai người này ngay cả thời gian leo lên giường cũng không muốn lãng phí, cứ cùng nhau lăn lộn trên mặt đất.
Trong đầu không thể nghĩ ra bất kỳ điều gì nữa, hơi thở tràn ngập mùi đàn hương thanh lãnh của Lam Vong Cơ, mùi hương đó quá dễ chịu, giống như hoa nở trong lòng, hương hoa lay động quấn lấy khắp người.
Đầu lưỡi bá đạo đi vào trong khoang miệng, cuốn lấy lưỡi Nguỵ Vô Tiện triền miên một trận, rồi cắn, rồi nhay, giữa môi răng toàn là tiếng thở gấp gáp của cả hai cùng với tiếng nước ấm áp. Nguỵ Vô Tiện ở bên dưới người y, hưởng thụ nụ hôn thô bạo này, nước bọt trong miệng không thể nào nuốt kịp, tràn ra khoé môi, làm ướt cổ hắn.
Bị hôn đến toàn thân mềm nhũn, thân mật một hồi, Nguỵ Vô Tiện cảm thấy hai cánh môi đều tê hết cả lên, Lam Vong Cơ mới cắn nhẹ môi dưới của hắn, buông hắn ra. Đưa tay sờ xuống hạ thân hắn, cách một lớp quần xoa nắn dương vật hắn. Hai chân Nguỵ Vô Tiện run rẩy, lớp vải thô ráp cọ vào nơi mẫn cảm của hắn, lực tay Lam Vong Cơ khá mạnh, làm hắn hơi đau một chút, nhưng lại cảm thấy vừa kích thích vừa kỳ lạ, chưa đến vài lần đã chịu không nổi phát tiết ra.
Nguỵ Vô Tiện há miệng thở hổn hển, đầy mặt là vẻ không tin được, nói: "Nhanh thật".
Hắn lập tức nổi giận lên, đưa tay xoa xoa giữa hai chân Lam Vong Cơ, "Hàm Quang Quân cũng không thảnh thơi lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-tu-quy-mong-nho-tro-ve/2558802/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.