Lam Vong Cơ hôn hắn, trằn trọc triền miên, mỗi một động tác, đều làm như áp chế dục hoả trong tim hắn xuống được một chút. Vì vậy hắn thoải mái nhắm mắt lại, tận hưởng cảm xúc Lam Vong Cơ cọ xát trên môi hắn.
"Há miệng!", đầu óc Nguỵ Vô Tiện hoàn toàn không thể nghĩ được điều gì, Lam Vong Cơ kêu hắn làm gì, hắn liền nghe lời hơi hé miệng ra. Lam Vong Cơ tách hàm răng hắn ra, đưa đầu lưỡi vào thẳng bên trong, khuấy động một trận không ngừng trong miệng hắn.
Nguỵ Vô Tiện nào đã từng trải qua kích thích như vậy, đầu lưỡi bị Lam Vong Cơ quấn quýt mút lấy một hồi, khuấy động đến nỗi tiếng nước "chùn chụt" vang lên, hôn đến nỗi hắn không còn chút sức lực nào, chỉ có thể gục trong lòng người nọ, mặc cho người nọ tuỳ ý.
Mùi đàn hương thanh lãnh đó thấm vào, bao bọc toàn thân hắn, trong hơi thở chỉ toàn là hương vị dễ ngửi của Lam Vong Cơ. Hắn vô thức dán sát vào Lam Vong Cơ, tìm tay y, nắm lấy tay y kéo vào bên trong quần áo của mình, chạm vào da thịt mình, chỉ có như vậy mới có thể khiến hắn thấy tốt hơn một chút.
Làn da Nguỵ Vô Tiện trơn bóng, sờ vào cảm thấy nóng rực và cháy bỏng, cơ thể sớm đã ướt đẫm mồ hôi, Lam Vong Cơ chạm vào, ướt át trơn trượt, mà tay của y lại lạnh lẽo như nước suối đầu nguồn, cơ thể Khôn Trạch lại quá mẫn cảm, vừa sờ vào Nguỵ Vô Tiện liền không kềm chế được run rẩy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-tu-quy-mong-nho-tro-ve/2558794/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.