Mặt trời sắp lặn xuống, ráng chiều như ngọn lửa cháy rực trên bầu trời, thời gian càng lúc càng muộn, trời cũng tối dần. Bầu trời giống như thả một tấm lụa mỏng màu mực xuống, từng lớp từng lớp từ từ bao phủ sắc đen lên mọi vật.
Một nhóm người đang đi trên đường, dung mạo người nào người nấy đều đẹp, đặc biệt là người dẫn đầu, khí thế ngời ngời, bạch y như tuyết, bên trên thêu những đường vân văn màu bạc, mạt ngạch trên trán tung bay theo tóc, như tiên nhân. Khiến người đi trên đường đều phải ngoái nhìn, các nữ tử thì tụm lại, lần lượt che mặt cười đùa, nhẹ nhàng thảo luận với người bên cạnh: "Nhìn kìa, là tiên sư của Lam gia".
Nơi đây là, Cô Tô, Thải Y trấn.
Một dòng sông nhỏ chảy qua thị trấn, từng chiếc cầu đá cao cao bắc qua, những ngôi nhà được xây ở hai bên bờ sông, gió nhẹ thổi trên mặt nước, xuyên qua rặng liễu, mang theo hơi nước ập vào mặt, thật là mát mẻ, khiến người ta không thể không tỉnh táo thêm vài phần.
Lam thị là tiên môn thế gia đóng giữ ở nơi này, cư dân Thải Y trấn dĩ nhiên biết và gặp qua không ít tiên sư Lam thị. Nhưng gia phong Lam gia nghiêm khắc, trừ khi cần thiết, sẽ không ra khỏi sơn môn, cho nên bọn họ hay gặp, nhưng không gặp được lâu, hiếm khi có tình huống một nhóm người đi chậm chạp như hiện giờ, tất nhiên là kéo theo không ít ánh mắt tò mò của nhiều người.
Con đường lát đá xanh quanh co bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-tu-quy-mong-nho-tro-ve/2558787/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.