Lục Gia 84
Không Phải Tiêu Tiêu
Lục Ngạn Diễm lái cực kỳ nhanh. Bàn tay cầm vô lăng tái nhợt, mu bàn tay nổi gân xanh, trên mặt càng lúc càng trầm trọng.
Lục Dung Nhan dự cảm có gì đó đã phát sinh, nhưng, cô không dám hỏi, cô thật sự sợ hãi…
Sợ hỏi xong, câu trả lời sẽ khiến mình không dám thừa nhận, không có cách nào thừa nhận!
Cô cảm thấy thật sự lạnh, rõ ràng xe đã mở máy sưởi nhưng cô lại lạnh tới run cả người. Có lẽ vì cô run quá nên Lục Ngạn Diễm vươn tay ra cầm lấy bàn tay cô đang run rẩy.
“Sẽ không có việc gì.”
Hắn trấn an cô.
Tuy tay hắn cũng lạnh lẽo như tay cô, nhưng bàn tay nắm lấy tay cô khiến cảm xúc cô thóang ổn định một ít.
Đúng rồi! Sẽ không có việc gì……
Nhất định sẽ không có việc gì!
Lộ trình tới cục cảnh sát mất hai mươi phút nhưng bọn họ đi chỉ mất mười phút. Đậu xe xong hai người nhanh chóng xuống xe đi vào cục.
“Lục tiên sinh!”
Mới đến cửa, cục trưởng đã cung kính đón.
ADVERTISEMENT / QUẢNG CÁO
Lục Ngạn Diễm không có tinh thần hàn huyên, chỉ hỏi hắn, “… Người đâu?”
Giọng hắn, giống như vỡ vụn, lúc nói thì nhìn qua Dung Nhan bên cạnh, rồi đưa tay ôm lấy vai cô.
“…… Người nào? Tiêu Tiêu, tìm được rồi?”
Lục Dung Nhan hỏi cục trưởng.
Cục trưởng có chút khẩn trương nhìn Lục Ngạn Diễm, do dự mấy giây, mới nói: “Lục tiên sinh, Lục phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2697649/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.