- Hừ! Thế nào gọi là đàn ông chân chính hả? Chẳng lẽ trước giờ trong mắt cô thì cậu đây không phải là đàn ông chân chính à? Im ngay! Không biết ăn nói cho dễ nghe à?!
Vâng vâng! Tôi không biết ăn nói, từ trước Hoắc đại thiếu gia anh đã là một người đàn ông chân chính rồi, giờ tôi sửa lời có được không? Thế còn tạm được! Nào, đưa cậu đây đi ăn bữa ngon nào! Hoắc Thận nói xong thì khoác vai Tần Diên Vĩ đi tìm nhà hàng.
Cuối cùng nhà hàng vẫn chọn theo ý Hoắc Thận, y đưa cô tới một quán cơm bình dân, trông bên ngoài rất bình thường nhưng bên trong lại vô cùng náo nhiệt, hương vị món ăn cũng không tồi.
Tôi cam đoan với cô chân gà ở đây là ngon nhất thành phố A đấy, đảm bảo ăn xong nhớ lại cô còn muốn rơi nước miếng cho xem! Thật không vậy? Tần Diên Vĩ nửa tin nửa ngờ cắn một miếng, đúng là vừa vào miệng như đã tan ra, ăn cực kỳ ngon.
Cô không quan tâm đến cái gọi là hình tượng con gái nhà giàu nữa, vội vàng gặm miếng chân gà trên tay, còn vừa ăn nhồm nhoàm vừa hỏi:
Không phải anh mới ra khỏi doanh trại à? Sao lại quen thuộc thành phố A thế? Cô không xem thử cậu đây là ai à! Mấy chuyện cỏn con này còn không biết thì tôi còn cống hiến cho đất nước thế nào được chứ? Hừ! Cái đồ ba hoa! Tần Diên Vĩ bị y chọc cười rồi:
Thôi! Anh kể chuyện mấy năm trong quân ngũ vừa rồi đi! Sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696982/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.