- Hừ! Miệng toàn mỡ mà chú cũng dám hôn à?!
Cuối cùng Tần Diên Vĩ cũng cười.
Thấy cô chịu cười thì sắc mặt Cố Cẩn Ngôn cũng dễ chịu hơn hẳn, anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô:
Được rồi, hôm nay ngủ sớm chút nhé. Bay cả ngày chắc mệt rồi phải không! Ừm, cũng hơi mệt, chú cũng về nghỉ sớm đi! Tần Diên Vĩ ngoan ngoãn gật đầu.
Ừ, vậy tôi về trước nhé. Tôi tiễn chú! Tần Diên Vĩ rất hào hứng.
- Thôi, đừng tiễn!
Cố Cẩn Ngôn cản cô:
Tối nay gặp. Vâng! Đôi mắt xinh đẹp của Tần Diên Vĩ cong lên như mặt trăng đêm rằm.
...
Cố Cẩn Ngôn vừa về một lát thì vợ chồng Lâu Tư Trầm và Tần Mộ Sở cũng đi dạo về.
- Mẹ ơi, ba con đâu rồi?
Tần Diên Vĩ đẩy cửa phòng ngủ của cha mẹ, thò đầu vào hỏi Tần Mộ Sở đang cởi quần áo chuẩn bị đi tắm rửa.
- Con nhóc này, sao trước khi vào không biết gõ cửa hả? Lớn rồi mà không biết lễ phép gì hết!
Tần Mộ Sở vừa mắng con gái vừa kéo quần áo mới cởi được một nửa lên người. Sau đó mới trả lời cô:
Ba con đang ở trong thư phòng ấy! ... Tần Diên Vĩ nhướng mày, chớp mắt với mẹ:
- Con vẫn chưa vào trong mà mẹ!
Cô chỉ là thò đầu vào phòng thôi á!
Nói xong cô chạy vội tới phòng sách tìm cha mình.
Tần Mộ Sở khẽ cười mắng:
- Già mồm át lẽ phải!
Tần Diên Vĩ vội vã gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696978/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.