Cố Cẩn Ngôn nói là bí mật, Diên Vĩ cũng không dám hỏi thêm nữa.
Một tuần nửa là tôi được nghỉ đông rồi. Ừ. Cố Cẩn Ngôn trầm giọng trả lời.
- … …Ừ? Là ý gì vậy?
Diên Vĩ không vui bĩu bĩu môi, cứ tưởng là anh sẽ thể hiện chút không nỡ với cô, nhưng kết quả, anh lại rất bình thản, dường như không có chút buồn rầu khi cô nghỉ đông rời khỏi đây.
- Tết ở thành phố A hay thành phố S?
Cố Cẩn Ngôn hỏi cô.
Diên Vĩ lắc lắc đầu.
- Không biết nữa, nhưng cho dù ở thành phố S qua tết, thì sau khi hết tết cũng phải về thành phố A đế chúc tết ông bà nội nữa!
- … …Ừ.
Cố Cẩn Ngôn gật gật đầu, vỗ nhẹ lên đầu của cô.
- Đợi sau khi em thi xong, tôi sẽ tìm thời gian thích hợp để nói về chuyện của em cho ba mẹ em biết.
- Được thôi! Nhưng mọi người không được đưa tôi đi Mỹ đâu nha!
Diên Vĩ vẫn còn đang lo chuyện này.
Cố Cẩn Ngôn gật đầu, nghiêm túc hứa với cô:
- Tôi sẽ nghĩ cách thuyết phục ba mẹ em.
- Được đó! Là chú nói đó nha.
Diên Vĩ nhoẻn miệng, cười vui vẻ.
Chưa xong, Diên Vĩ còn hỏi anh một câu.
- Sau khi nghỉ đông, tôi sẽ trở về nhà, chú sẽ nhớ tôi không?
Cố Cẩn Ngôn nhìn cô thật sâu, một hồi lâu, chỉ trả lời vỏn vẹn một chữ.
- … …Nhớ.
… … … … … … …
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696852/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.