- Ghen sao?
Cố Cẩn Ngôn lạnh lùng cười, đôi môi mỏng khẽ nhếch, anh lạnh lùng nhìn Tô Giải Ngữ:
Nói nghe thử coi, anh ghen vì ai? Ngoại trừ Tần Diên Vĩ thì còn ai được nữa? Tô Giải Ngữ nói xong mắt đã đỏ hoe:
Anh đang ghen với Tần Diên Vĩ và Hoắc Thận phải không? Từ sáng nay bắt gặp hai đứa nó là mặt anh vẫn luôn đen xì thế này, cả ngày không khá hơn tí nào. Cẩn Ngôn, anh rõ ràng rất để ý đến họ mà! Anh nói thật với em đi, có phải anh đối với Tần Diên Vĩ... Con bé là cháu gái anh! Tô Giải Ngữ còn chưa nói xong đã bị Cố Cẩn Ngôn vội vàng cắt ngang, anh hoàn toàn phủ nhận:
- Con bé là cháu gái anh, anh là chú của Diên Vĩ! Phải! Anh để ý đến chuyện của con bé và Hoắc Thận, vì anh cho rằng cậu ta không xứng làm chồng con bé! Diên Vĩ xứng có một chồng yêu mình hết lòng, nhưng người đó tuyệt đối không thể nào là Hoắc Thận được!
Cẩn Ngôn... Không tin à? Có cần anh chứng mình cho em thấy không? Nói để cho Tô Giải Ngữ thấy thì chằng thà bảo rằng muốn chứng minh cho chính mình thì đúng hơn.
Tự nói với mình rằng bản thân anh không hề có suy nghĩ xa vời nào với Tần Diên Vĩ hết! Anh chỉ coi cô như cháu gái mà thôi!
Cố Cẩn Ngôn đột ngột ôm cứng eo Tô Giải Ngữ, không để cô ta kịp phản ứng lại đã đặt một nụ hôn nóng bỏng lên môi cô ta, nhanh chóng nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696800/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.