Trong phút chốc, Lâu Tư Trầm bỗng nghiêng đầu sang hỏi Mộ Sở:
Em không ăn dấm sao? A? Mộ Sở nhất thời bị câu hỏi bất ngờ này của hắn làm cho luống cuống chân tay.
Vài giây sau cô mới phản ứng lại, vành tai nóng lên, lắc đầu nói:
- Em không có ăn dấm nha! Em...vì sao em phải ghen chứ?
Chọn bừa một lý do thoái thác!
Khuôn mặt lạnh lùng của Lâu Tư Trầm trong nháy mắt trầm xuống vài phần, hắn quay đầu nói với Lương Cận Nghiêu:
- Tối nay cậu tới hầu hạ tôi đi!
Nói xong liền đứng dậy chống gậy đi, hờ hững tiến vào trong phòng, để lại ba người ngồi tại chỗ há mồm trợn mắt. Mộ Sở cảm thấy như mình đang tự cầm đá đập vào chân vậy!
Tới nửa đêm, Lâu Tư Trầm cầm quần áo tắm cùng khăn lông liếc mắt nhìn Mộ Sở đang hết sức chuyên tâm nhắn tin cho con gái trên ghế, rồi dùng gậy gõ gõ vào chân cô:
- Lại đây giúp tôi tắm rửa
- A?
Mộ Sở ngửa đầu nhìn hắn, có chút bị lời nói của hắn dọa sợ. Lâu Tư Trầm nhíu mày, giữa lông mày hiện lên vài tia nguy hiểm:
- Đừng bảo em thật sự nghĩ tôi sẽ để Lương Cận Nghiêu giúp tôi tắm nhé?
Cảnh tượng kia....
Đừng nói là Lâu Tư Trầm, ngay cả Mộ Sở cũng không dám tưởng tượng, nghĩ đến liền không kìm được mà rùng mình.
Hai người đàn ông cường tráng khỏe mạnh....
Khẩu vị hơi bị nặng nha!
Mộ Sở đặt điện thoại sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696585/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.