Mộ Sở căng thẳng đến mức suýt nữa thì quên cả thở, thế nhưng Lâu Tư Trầm sau lưng cô lại bình tĩnh như không, dường như thắng thua chẳng hề quan trọng, lại dường như hắn đã đoán được kết quả rồi.
Sau đó, tiếng nhả xèng vang lên rào rào.
- A!
Tần Mộ Sở sung sướng hét lên với Lâu Tư Trầm sau lưng mình:
- Nó phun ra kìa! Phun ra kìa!
Đáp lại cô chỉ có tiếng nhả xèng không dứt.
Gương mặt xinh đẹp cười tươi như hoa.
Đợt nhả xèng này kéo dài tới hai phút.
Khi Mộ Sở đếm xèng thì hai mắt sáng ngời lên như cũng lấp lánh ánh vàng.
Lâu Tư Trầm không nhịn được phải bật cười:
- Đồ tham tiền này!
Mộ Sở vui vẻ nhận lấy cách gọi ấy.
- Được rồi! Em chơi chán rồi, mình về nhà thôi!
Nói xong, cô ghé vào bên tai Lâu Tư Trầm mà nói:
Em thắng đủ vốn, còn lãi năm trăm vạn. ... Trên đường về nhà, khỏi nói cũng biết Tần Mộ Sở vui tới mức nào.
Năm trăm vạn đó, bằng tiền cả cái biệt thự luôn! Chủ nhiệm Lâu, sao anh đoán ra ván này nó sẽ nhả xèng hay vậy? Trời ơi, anh đúng là thần may mắn của em mà, em sùng bái anh chết mất! Thần may mắn? Lâu Tư Trầm nhướn mày sửa lời:
Chẳng liên quan gì đến may mắn cả, phép tính toán học cả thôi. Toán học á? Em nghe hai cái chữ ấy thôi là đã muốn ngất rồi! Biết sao được, dốt toán từ bé mà!
Chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696532/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.