- Mộ Sở trở mình trong chăn, trong lòng rối rắm không biết rốt cục có nên giúp chuyện này hay không. Đương nhiên không phải cô không muốn giúp, mà là bởi đối tượng cô phải chăm sóc là Lâu Tư Trầm.
Lý Sảng nhỏ giọng thì thầm vào điện thoại:
Chị đương nhiên chưa quên, chỉ là chị đã gọi đi một vòng nhưng bọn họ đều có hẹn rồi, cho nên... Biết rõ em sẽ không bận phải không? Chị không có ý đó! Được rồi, em hiểu, chị nghỉ ngơi đi, em thay chị đi là được chứ gì. Cảm ơn Sở Sở, chị biết em tốt nhất mà! Biết là tốt rồi, lần sau nhớ khao em đấy. Nhất định rồi! Nhưng mà, nữ hiệp, lần này chị phải nhớ rõ... thủ hạ lưu tình, cố gắng khắc chế bản thân... khụ khụ khụ... cái kiểu xúc động đó. .... Tút tút tút. Đáp lại Lý Sảng chỉ là tiếng máy bận. Mộ Sở trực tiếp ngắt điện thoại.
Lý Sảng nắm chặt điện thoại thổn thức cảm thán:
- Nữ hiệp quả nhiên là nữ hiệp a...
***
Sáng sớm...
Vào thời điểm chuông cửa vang lên, Lâu Tư Trầm đang chống gậy dựa vào chạn bát phòng bếp đun nóng sữa bò. Dạ dày không tốt nên hắn có thói quen uống đồ nóng vào mỗi sáng.
Kính coong...
Kính coong kính coong....
Chuông cửa vang lên, Mộ Sở đang đứng sẵn bên ngoài.
Lâu Tư Trầm không đi xem người ngoài mắt mèo là ai, không nhấc đầu, chỉ nói:
- Vào đi!
Hắn biết, người có thể lên đến tầng này ngoài Lý Vi An cũng chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696445/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.