Cuối tuần Tần Mộ Sở dẫn con gái tới thành phố S.
Tô Thành Lý và Trần Ngọc tiếp đãi họ rất nhiệt tình, không hề vì cái chết của Lâu Tư Trầm mà làm khó cô. Trong lòng Tần Mộ Sở vì thế rất cảm động, thế nhưng cô lại càng áy náy nhiều hơn.
Cả một ngày cô đều lo lắng không yên.
Đến tối chờ Tô Lực và Đuôi Nhỏ đi ngủ thì Tô Thành Lý mới gọi cô ra nói chuyện.
Sở Sở này, chúng ta nói chuyện một lát đi. ...Vâng. Cô dè dặt ngồi xuống đối diện ông.
- Con đừng căng thẳng thế, bác biết trong lòng con đang nghĩ gì. Nói thật, chuyện Tư Trầm qua đời với bác đúng là khó có thể chấp nhận!
Nói đến đây Tô Thành Lý thở dài một hơi, trong đáy mắt tang thương vằn lên những tia máu:
- Bác là cha nhưng vẫn chưa làm được gì cho nó...
Giọng ông đã nghẹn đi.
Tần Mộ Sở càng nghe càng khó chịu, sống mũi bắt đầu cay cay, vành mắt thì đã đỏ hoe từ bao giờ.
Nếu bảo trong lòng bác không oán giận con thì đúng là không phải... Con hiểu, bác hận con cũng là lẽ thường thôi. Giọng Tần Mộ Sở cũng khàn đi, hơi nước càng lúc càng trĩu nặng trong đôi mắt.
Chỉ nghe “Bộp — ” một cái đã thấy cô quỳ xuống trước mặt Tô Thành Lý, rồi nói:
- Bác Tô, đều là con và mẹ con đã có lỗi với bác, càng có lỗi với Tư Trầm. Nếu không phải tại mẹ con con thì sao anh ấy lại...
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696426/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.