- Dì gọi cho ông ấy ngay đây.
Trần Ngọc nói rồi định lấy điện thoại ra gọi cho Tô Thành Lý, thì bỗng nghe thấy tiếng cạch cửa vang lên.
- Con xem, nhắc Tào Tháo là Tào Tháo về rồi.
Cửa mở ra, Tô Thành Lý dắt Tô Lực đi từ bên ngoài vào.
- Lão Tô, ông xem ai tới này.
Trần Ngọc gọi một tiếng.
Tô Thành Lý thấy Lâu Tư Trầm thì sửng sốt lắm, ngay giây tiếp theo, đôi mắt tang thương dưới cặp kính lão chợt toát lên tia kinh hỉ:
- Con tới rồi?
Lâu Tư Trầm gật đầu lễ phép.
Con mới tới. Đây là con dâu ngoan của ba sao? Tô Thành Lý nhìn về phía Tần Mộ Sở.
Mộ Sở ngoan ngoãn gọi một tiếng:
Bác Tô. Ông nội! Đuôi Nhỏ bên cạnh Mộ Sở cũng vui vẻ gọi.
- Ôi chao! Đây là cháu nội ông đúng không? Con qua đây cho ông xem nào.
Tô Thành Lý cưng chiều Đuôi Nhỏ vô cùng.
Trần Ngọc cười nói:
- Tôi nói chứ, nhà mình thật có phúc mà, cháu gái đáng yêu thế này, nhà người ta ước cũng không có đâu. Chao ôi, sao lại dễ thương thế chứ? Cứ như là con búp bê nhỏ ấy.
Nói đoạn, Trần Ngọc bế Đuôi Nhỏ từ trong tay Tô Thành Lý vào lòng.
Tô Thành Lý cười nói với Tần Mộ Sở?
- Bà ấy thích con gái lắm, mong có con gái bao nhiêu năm đấy, cuối cùng bây giờ cũng được như ý rồi.
Mộ Sở có thể cảm nhận được tình yêu vô hạn mà Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696400/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.