Nina vừa thưởng thức ly rượu, vừa nhìn Cố Cẩn Ngôn và Đuôi Nhỏ ngồi trước đàn dương cầm, rồi nhịn không được quay sang cười nói với Tần Mộ Sở:
Quan hệ của họ tốt thật đấy. Ừ. Mộ Sở cũng cảm thán:
Đuôi Nhỏ không có ba cho nên rất gần gũi với cậu ấy, từ bé đã thế rồi... Cô chưa bao giờ nghĩ đến việc dể giám đốc Cố thăng chức thành ba chính thức của con à? Nina hỏi cô một cách cực kì nghiêm túc.
- Chưa từng.
Mộ Sở trả lời dứt khoát:
Chư bao giờ! Sao lại thế? Nina kinh ngạc:
- Chẳng lẽ giám đốc Cố không tốt à?
Mộ Sở bật cười rồi nhìn gương mặt đẹp đẽ tuyệt luân của Cố Cẩn Ngôn ở phía xa. Ánh mặt trời vàng óng phủ lên sườn mặt hoàn mỹ như một tầng sa mỏng. Bóng dáng như tượng tạc tắm mình trong nắng, từng đường nét đều được khắc họa càng thêm rõ ràng. Anh ngồi đó như một hoàng tử cao sang, tỏa sáng lên rạng rỡ.
- Cậu ấy xứng đáng với người tốt hơn.
Cậu ấy quá tốt, quá vĩ đại, bởi thế cậu xứng đáng với người tốt hơn nhiều.
Mà chồng của cô... đã định sẵn không thể nào là cậu ấy.
Nina thở dài.
Đối với Cố Cẩn Ngôn mà nói, có lẽ người mà anh yêu mới là người tốt nhất trên thế gian này.
Tần Mộ Sở là người phụ nữ tốt nhất trong lòng anh! Đuôi Nhỏ là đứa bé ngoan nhất trong lòng anh! Hai người chính là điều tốt đẹp nhất mà anh yêu quý!
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696233/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.