Ánh mắt của hắn, như một tấm lưới sâu dày đặc, tóm lấy đôi gò má đỏ lừng của cô.
Lúc nãy cô dê tôi ư?
Tần Mộ Sở cảm thấy nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch tội.
Lấy thẻ phòng của tôi, mới sáng sớm nhân lúc tôi còn ngủ liền lẻn vào phòng tôi, mò vào trong chăn của tôi, động tay động chân của với tôi! Bác sĩ Tần, như vậy không phải là dê sao? Hay là dụ dỗ? ...Càng nói càng quá đáng mà! Tần Mộ Sở đỏ mặt, vùng tay một cái nhưng lại bị hắn giữ chặt hơn.
Đương nhiên, không vùng ra được, cô chỉ có thể mặc kệ, tự biện hộ cho mình:
Tôi đến để trả thẻ phòng, sẵn tiện tốt bụng coi anh có đỡ hơn chưa, thấy anh hình như vẫn hơi khó chịu, nên muốn giúp anh một chút! Đúng là không biết tốt xấu, không biết nhìn người tốt. Nếu tôi không biết phân biệt tốt xấu, còn cô là mèo khóc chuột giả từ bi--- Lâu Tư Trầm nói xong, nắm chặt tay cô lại, đột nhiên dùng sức, thậm chí không đợi Tần Mộ Sở kịp định thần, người cô đã bị hắn kéo lại, nằm gọn trong vòng tay của hắn.
Tay còn lại của hắn, như kìm sắt vậy, kẹp chặt lấy vòng eo nhỏ của cô, khiến cô nằm sấp lên người của hắn, không thể động đậy được.
- Tối qua bỏ lại người bệnh như tôi, không thèm hỏi han, giờ lại chạy đến đây ra vẻ tốt bụng, không phải giả từ bi chứ là gì?
Tần Mộ Sở nằm trong lồng ngực săn chắc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696038/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.