Tần Mộ Sở không lay chuyển được ý của hắn nên vội nói:
- Vết thương này đều do Tần Triều Tịch làm đấy. À, chắc anh không biết Tần Triều Tịch đâu, cô ta là con gái của gã đàn ông cung cấp tinh trùng cho mẹ tôi và nhân tình của ông ta.
Giờ bảo Tần Mộ Sở gọi Tần Vệ Quốc là cha thì chính cô cũng thấy ghê tởm thế nên chẳng thà tốn chút hơi sức nói dài dòng còn hơn.
- Ừm, câu hỏi của anh tôi đã trả lời xong rồi, giờ đến lượt tôi hỏi anh nhé, được không?
Tần Mộ Sở hồi hộp đến mức nhón chân di di trên đất, hai tay thì siết chặt cả lại.
- Nói đi.
Người kia thấp giọng đáp.
Tôi... Bao giờ có thể gặp mặt anh được? Không sớm thì muộn. ... Câu trả lời này!
Đáp cũng như không!
Tần Mộ Sở bĩu môi, nói:
Được rồi, thế anh tên là gì? Cái này chắc có thể nói với tôi được chứ? Biệt danh của tôi là Cô Lang. ...Anh là Cô Lang thiếu chủ? Cô bị dọa rồi, hai mắt mở trừng trừng nhìn cửa xe vẻ không tin nổi.
Tức là người đàn ông ngồi trong xe... chính là người nắm giữ mạch máu quân sự của thế giới, lại còn khiến cả hai giới hắc bạch kính nể, bá chủ quân sự - Cô Lang ư?
Quan trọng là... cái người khiến kẻ khác nghe tên đã sợ mất mật này lại là... chồng của Tần Mộ Sở cô sao?!
Không thể nào!
Tần Mộ Sở có cảm giác mình đang ở trong một giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2696018/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.