Hít vài cái thật sâu, vừa định đứng dậy đi, liền nghe Lục Dung Nhan vừa cười vừa nói:
Mộ Sở, cô làm gì vậy, đi gặp chủ nhiệm Lâu có cần phải tập hít thở như vậy không? Sao vậy? Sợ anh ta đẹp trai đến nỗi không thở được hả? ........ Tần Mộ Sở liếc cô ta một cái,
- Nhiều chuyện quá đi!
Không quan tâm đến sự trêu chọc của cô ta, đi khỏi văn phòng, đến thẳng phòng làm việc của Lâu Tư Trầm.
Đứng trước cửa phòng làm việc của hắn, Tần Mộ Sở một lần rồi một lần, việc hít thở sâu cứ lặp đi lặp lại như vậy, nghĩ đến việc lát nữa nên dùng thái độ gì đối mặt với hắn, ôn hòa một chút? Hay là cứng rắn một chút? Dù sao 10 phút trước hai người mới cãi nhau không phải sao? Nhưng thế nào đi nữa hắn cũng là cấp trên của mình, giờ còn là thầy nữa, nếu thái độ quá cứng rắn, lại không tôn sư trọng đạo đúng không?
Đúng là khó xử!!
Tần Mộ Sở buồn bực vò đầu, vẫn còn do dự rốt cuộc nên gõ cửa đi vào không, nhưng lại không để ý đến giọng nam trầm lạnh vang lên, “Tính đứng đó đến khi nào? Là một bác sĩ, ngay cả khái niệm cơ bản về thời gian cũng không có?”
Làm cho Tần Mộ Sở giật cả mình.
Quay đầu lại nhìn, thấy Lâu Tư Trầm không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng cô, cách cô chưa tới nửa mét.
Hắn đã thay bộ đồ trắng sạch sẽ.
Một tay cầm ly cà phê nóng, tay còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2695978/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.