Sáu năm sau.
Trong khách sạn thuyền buồm bảy sao Empire State.
- Dung Nhan, cậu có dám chắc bạn trai cậu đang ở đây không đấy?
Tần Mộ Sở nhìn đại sảnh khách sạn lộng lẫy khí thế mà không dám tin vào mắt mình:
- Thuê phòng ở đây chẳng một vạn cũng phải mấy nghìn đấy!
Lục Dung Nhan nghiến răng tức giận:
Mình cực kì dám chắc là đằng khác! Ngay trong phòng 5888 ấy! Tên khốn Lý Ý Khâm đó bám váy một phú bà rất lắm tiền! … Thế cũng được hả?!
Tần Mộ Sở khinh bỉ tột độ.
- Dung Nhan, nếu tí nữa mình bắt gian tại giường thật thì cậu tính sao?
Tần Mộ Sở hỏi Lục Dung Nhan ở phía sau với vẻ lo lắng:
Thì nện cho một trận trước chứ sao! … Cậu nỡ à? Tần Mộ Sở nghi ngờ lắm.
Lục Dung Nhan hít hít cái mũi đang cay sè, nước mắt ầng ậng dâng đầy khóe mi:
- Mộ Sở, thật ra mình buồn lắm, mình muốn khóc…
Dù sao cô và Lý Ý Khâm cũng đã yêu nhau suốt bảy năm trời, từ hồi còn học đại học cho tới bây giờ sắp sửa kết hôn. Cô đã dâng hiến bảy năm thanh xuân đẹp nhất cho gã đàn ông kia, nào ngờ chỉ đổi lấy kết quả là gã ta thay lòng đổi dạ.
Không đau lòng thì là nói dối.
- Đừng khóc, đừng khóc! Khóc vì thứ đàn ông cặn bã ấy làm gì?
Tần Mộ Sở an ủi dỗ dành mãi mà cảm xúc của cô bạn vẫn chẳng ổn định hơn, cô suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-hon-tinh/2695941/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.