Cuối cùng cũng đã đợi được đến trận tuyết đầu mùa của năm nay.
Ngày này đúng vào lúc cha được nghỉ, gọi hết cả nhà Kiều gia đến, chúng ta ngồi dưới mái hiên chính sảnh, một bên nấu nước pha trà, một bên nướng thịt hươu. Nương còn đích thân xuống bếp nấu món chè mà ta thích ăn nhất.
Ba người, ca ca, ta, Kiều Vĩnh, ở trong hoa viên ném tuyết. Tuyết rơi rất lớn, chẳng bao lâu mà mặt đất đã thành một mảnh tuyết phủ trắng xóa (1),cực kỳ đẹp mắt.
Ta ngắm tuyết đọng trên mái hiên nhà, trong lòng nghĩ: Bây giờ tên cao to đang làm gì nhỉ?
Nếu là mùa hè thì tốt rồi, tuyết rơi lớn thế này, trời lại còn rất lạnh, ta cũng không muốn làm phiền bồ câu nhỏ đưa thư.
Nhưng mà thật muốn biết tin tức của tên cao to aaa.
“Bốp” một tiếng, ta vừa bị một quả cầu tuyết đập trúng đầu, đập ta khá đau.
Ta quay lại nhìn, ca ca đứng phía xa diễu võ dương oai: “Lâm Niệm, muội ngơ ngẩn gì thế!”
Ta tức không chịu được, cho Kiều Vĩnh một ánh mắt, hai chúng ta liền bắt đầu bao vây ca ca lại.
Kiều bá phụ và cha ngồi dưới mái hiên nhìn chúng ta, ha ha cười lớn.
·
Ném tuyết xong, lúc quay lại chính sảnh sau khi trở về phòng thay quần áo, mấy người cha ta đang thảo luận sự tình vụ án.
Vài hôm trước, bảng tin ở cửa nha môn đã dán cáo thị, trên đó miêu tả tường tận tình tiết vụ án thông đồng với địch này.
Ta mới biết được, bởi vì bản đồ lương thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-co-an/1669249/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.