Năm ngày sau, ta đứng trước cửa cung mà trong lòng thấp thỏm không gì sánh nổi.
Nghe nói, bởi vì việc xảy ra trong yến hội mà bị cấm túc một tháng, không được đi đâu hết, còn bị phạt chép năm mươi quyển kinh Phật.
Nhưng mà, tại sao lúc nàng bị cấm túc, còn truyền lệnh cho một vô danh tiểu tốt như ta, tiến cung gặp nàng cơ chứ?
Không lẽ nào, tối hôm đó ta đã bị người ta nhìn thấy ư?
Lạc Cầm bị chặn lại ở cửa cung, ta chỉ có thể một mình theo cung nữ, đi về phía hành cung của Ngũ Công chúa.
Theo lý mà nói, Ngũ Công chúa là muội muội của Bệ hạ, lẽ ra nên ở phủ Công chúa ở ngoài cung, nhưng vì tuổi nàng còn nhỏ, Thái hậu luyến tiếc, nên mới ở trong cung.
Ta vừa rẽ qua rẽ lại như con thoi qua cao môn đại viện, vừa hối hận, tại sao Lâm Niệm ta toàn làm mấy việc tốt bừa bãi như thế nhỉ?
Đúng là biết vậy chẳng làm.
Hoàng cung thật sự rất lớn, tường lại rất cao, ta nghi ngờ Ngũ Công chúa cố ý hành hạ ta, cũng không biết ta phải đi bộ bao nhiêu lâu nữa mới tới nơi được.
Ôi.
Đang suy nghĩ lung tung thì cung nữ trước mặt bỗng dừng lại: “Gặp qua Cố đại nhân.”
Ta ngẩng đầu nhìn, Cố Lẫm Chi mặc quan phục cổ tròn màu mực đen, phía sau còn có mấy nam tử cũng mặc quan phục như vậy, vừa đúng lúc đi về phía chúng ta.
Ta liền dừng bước theo cung nữ, chỉ là trong lòng khó chịu, nên vẫn cúi đầu, giả vờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-co-an/1669237/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.