13,
Những lời này là thật, tôi không bao giờ có thể quên ngày sinh nhật này.
Cuối cùng cũng tới hôm đó, buổi sáng lúc tôi rời giường đã nhìn thấy Yến Hoài Thu ăn mặc chỉnh tề, ở ngoài cửa đeo giày.
“Tỉnh rồi sao? Anh chuẩn bị bữa sáng rồi, em nhớ ăn rồi mới đi học đấy.”
Anh nói xong rồi đi như không có chuyện gì.
“Ơ… đợi đã!”
“Sao thế?”
“...”
Tôi cũng không thể nhắc anh hôm nay là sinh nhật tôi được.
Tôi thấy anh vẫn bình tĩnh, có lẽ là quên mất rồi, tôi ỉu xìu: “Không có gì, anh đi làm đi.”
Ừm, thật ra, Yến Hoài Thu bận rộn như vậy, công ty cũng mới mở rộng quy mô, quên sinh nhật của tôi cũng là chuyện bình thường.
Tôi tự an ủi mình như vậy.
Sau khi đi học về, Yến Hoài Thu gọi điện cho tôi: “Trên bàn anh có một phần văn kiện, em giúp anh mang đến công ty của một người bạn được không.”
Hừ, quên sinh nhật của tôi, còn muốn tôi làm việc vặt cho anh!
Tôi rầu rĩ không vui, cầm văn kiện đến địa chỉ mà anh gửi tới.
Nhưng khi tôi đến, đập vào mắt tôi không phải công ty gì, mà là một biệt thự màu xanh lam.
Niệm Thu vườn.
Tôi bước vào và nhanh chóng phát hiện ra biệt thự được xây theo bản thiết kế của tôi.
Lúc ấy, tôi gửi vào một công ty nổi tiếng, không ngờ được người ta mua thật.
Tôi còn khoe khoang với Yến Hoài Thu rằng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-niem-chi-thu/3000154/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.