Trên bàn ăn, Chu Niệm hướng mẹ Sở một tiếng rồi lại một tiếng gọi mẹ, gọi đến phi thường thân thiết, còn thông thuận hơn cả Sở Mộ, mẹ Sở cũng chỉ hảo hảo tiếp nhận mà thôi. 
Con gái của dì út đang làm việc trong thành phố lớn, con trai của cậu là Đàm Văn Bác cũng đang thực tập trong công ty nên không có trở về, vì vậy, những người còn lại đều là trưởng bối trong nhà. 
Dùng cơm xong thì về nhà, đầu tiên là Chu Niệm lái xe đưa bà ngoại về nhà, dì út cùng chú út tự mình lái xe về. 
Sở Mộ cùng mẹ chậm rãi tản bộ trên đường. 
“Hai đứa thực sự dự định ở bên nhau? Nếu sau này con có điều gì không vui, nhất định phải gọi điện thoại về nhà nói với mẹ, không được giấu ở trong lòng.” Ngữ khí của mẹ Sở có chút rầu rĩ, nhìn Sở Mộ nói. 
“Dạ.” Sở Mộ đáp, cuối cùng còn nói thêm, “Mẹ, chúng con lo mẹ ở nhà một mình, hay là mẹ đến sống cùng chúng con đi!” 
Mẹ Sở mỉm cười, thản nhiên nói, “Mẹ thích ở đây, không muốn đi, với lại, hai đứa con trai sống cùng nhau, mẹ và các con ở chung nhất định không thoải mái, hà tất gì mẹ phải tự đi tìm khổ. Trước đây mẹ còn nghĩ sau khi về hưu sẽ vừa lúc con có con, bây giờ con không có con, mẹ và con sống cùng nhau làm cái gì, thật là.” 
Sở Mộ lộ ra một tia cười khổ, ôm lấy tay mẹ, “Mẹ, xin lỗi.” 
Mẹ Sở thở dài, “Không có gì, mẹ không có ý trách con. Con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-mo/1400991/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.