Tắm xong, ăn vài thứ, khí sắc của Sở Mộ sau khi ngồi xe mười mấy tiếng đã khá lên rất nhiều, Chu Niệm lại hôn lên người anh một trận, đến khi khiến cho Sở Mộ lại muốn nổi giận, hắn mới vội vàng dừng lại.
Sắp đến bảy giờ, Chu Niệm nói mình đã đặt chỗ trong nhà hàng, bây giờ đi đến ăn.
Sở Mộ có chút giật mình, “Đặt chỗ trong nhà hàng sao?”
“Phải a, hôm nay là ngày lễ tình nhân, chúng ta nên đi ra ngoài hảo hảo ăn một bữa.” Chu Niệm nói, rồi buộc khăn quàng cổ cho Sở Mộ.
“Là ở chỗ nào, nếu như ăn món Âu, thì cũng được, nhưng mà vậy rất phiền phức.” Tuy Sở Mộ nói thế, nhưng chung quy không có cự tuyệt, sửa lại chiếc khăn quàng trên cổ, cầm bóp tiền, điện thoại di động, chìa khóa nhà, chuẩn bị đi ra cửa.
“Chúng ta không cần phải coi trọng những hình thức kia, có thể ăn cùng với thầy em đã rất hài lòng, là một nhà hàng món ăn Trung Quốc, ở trên đường XX, sau khi ăn xong chúng ta sẽ đi xem phim.” Chu Niệm nói, rồi ôm lấy Sở Mộ đi ra khỏi cửa.
Ở trên đường, nếu đôi mắt hai người chạm vào nhau, thì sẽ lộ ra ý cười, tuy rằng không thể quang minh chính đại làm một cặp tình nhân, song, hai người vẫn hiểu được sự mờ ám và những biểu lộ đầy yêu thương dịu dàng của nhau.
Thời gian không còn quá sớm, người bên trong nhà hàng cũng không nhiều, so với các cặp tình nhân một đối một, thì có rất nhiều các nhóm gia đình một nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-mo/1400954/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.