Chu Niệm bị Lâm Dật lây nhiễm, sáng sớm hôm sau liền thức dậy, chạy xe đạp đến tiệm sữa đậu nành Vĩnh Bảo mua sữa đậu nành và bánh quẩy mà thầy yêu thích, sau đó lại đi đến khu ký túc xá của thầy. 
Sương mù lúc này vẫn còn dày đặc, nhìn thấy đèn phòng ngủ của thầy đã sáng, ánh đèn mông lung mà lại ấm áp, dừng xe dưới lầu, Chu Niệm bước xuống khóa xe, lấy túi sữa đậu nành và bánh quẩy ra, rồi chuẩn bị đi lên lầu. 
Cửa sắt dưới lầu không có khóa, chỉ khép một nửa, khi hắn đẩy ra, vừa lúc có người đi xuống. 
“Cậu là ai? Sáng sớm ở đây làm cái gì?” 
Chu Niệm xoay người, có chút chột dạ, người này chính là thầy Lý đã bắt gặp thầy và hắn hôn nhau tối qua, tuổi đã rất lớn, một lão gia gia gầy gò nghiêm trang. 
Chu Niệm lập tức thối lui, lễ phép nhường đường cho ông đi, nhưng mà, lão gia gia không có ý bỏ qua cho hắn, “Cậu là ai, ở đây làm gì?” 
“Ah, cháu là học sinh của thầy Sở, đến đây đưa bữa sáng cho thầy.” Chu Niệm nói, rồi cầm hộp sữa đậu nành vẫn còn nóng trong túi ra, đưa đến trên tay lão gia gia, “Gia gia hảo, vừa lúc cháu mua nhiều lắm, không biết gia gia có ăn bữa sáng chưa, cháu tặng gia gia hộp này!” 
Không ai có thể tránh được mị lực của Chu Niệm mỗi khi hắn khoác lên mình bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời, cho dù đó có là một lão gia gia hơn bảy mươi tuổi, thầy Lý nở nụ cười, nhận lấy, “Vây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-mo/1400938/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.