- Thế là Nhi Nhi bị Độc Cô Hạo Kỳ vác về....
Hàn Ngân Hy chỉ đơn giản mỉm cười nhẹ, Lưu Ly mặt nghiêm chỉnh gật đầu nhẹ coi như đã trả lời
- Ừ, thế thì đỡ một của nợ
- Thế cậu có từng nghĩ, sau khi cậu ấy biết chuyện này sẽ phản ứng như thế nào không? Hử?
- Đó là chuyện của sau này
- Thế à?
- Hàn tiểu thư, tôi đến kiểm tra vết thương, làm phiền Lưu tiểu thư ngồi đợi một lát
Bạch Dật Trạch hiện tại đã phục hồi sao cơn nộ khí, vẫn mặt than đó nhìn hai người. Hắn không thể cởi mở một chút sao? Đến gặp bệnh nhân với vẻ mặt đơ như tượng thế sao? Mà thôi đó cũng không phải là chuyện của cô. Hàn Ngân Hy cắn răng, lết thân quay về giường muốn thản nhiên ngồi xuống như thể không có chuyện gì. Bạch Dật Trạch cùng Lưu Ly kẻ đứng người ngồi nhìn cô, vẫn không có ý định giúp đỡ gì cả. Hừ, đối với kẻ làm bậy thì không nên rộng lượng
Bịch...
Thấy Hàn Ngây Hy đã an tọa, Bạch Dật Trạch đi đến xem vết thương cho cô. Hắn lộ vẻ ghen ghét khi nhìn những vết tích ửng đỏ đầy chói mắt trên cổ lẫn xương quai xanh của cô, đủ biết hôm qua đã có 'chuyện tốt' gì xảy ra.
- Theo đánh giá sơ bộ của tôi, cô cần ở lại thêm tuần nữa
- Vì sao?
- Cô xem có bệnh nhân nào không biết tự chăm sóc bản thân như cô không?
- Ý anh đây là sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-hanh-phuc/3145556/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.