_Anh đây chắc là Dạ Mặc Lâm?
_Đúng thế Hàn tiểu thư rất vui được quen biết cô... Tại ơn chúa vì cô không sao... Nếu không trái tim tôi cảm thấy rất ấy nấy..
Dạ Mặc Lâm nở nụ cười thân thiện dụ hoặc nhìn Hàn Ngân Hy... Bước đến cầm lấy bàn tay ngọc của cô khẽ hôn một cái như một lời chào hỏi mang đậm chất phương Tây, Hàn Ngân Hy cũng không bài xích hắn, bất quá chỉ là một lời chào, cô không hẹp hòi đến mức đó... Một chuyện tưởng chừng nhỏ nhoi nhưng đủ tạo nên đợt sóng dâng trào mang tên “Tình địch” Họ nhìn vào Dạ Mặc Lâm với ánh mắt viên đạn... Hừ, lão tử quen biết lâu như vậy mà còn chưa đụng tay còn nhà ngươi vừa gặp là đớp ngay sau? Ngươi tốt nhất nên cầu nguyện đi... Dạ Mặc Lâm đang trong cơn phong tình chợt lạnh sống lưng như thể ai đó đang muốn giết hắn vậy, hay do hắn nghĩ nhiều, Hàn Ngân Hy vốn nổi tiếng là kẻ bị bọn này ghét bỏ... Nghĩ đến việc này, hắn hơi tiếc thương cho cô, cô gái này trông cũng tốt mà bọn họ lại đồn đại không chút lưu tình...
Hàn Ngân Hy bỏ qua Dạ Mặc Lâm, quay sang hướng khác nghiêm túc nhìn Bạch Dật Trạch
_Bạch viện trưởng, anh không cần chuẩn bị phòng chăm sóc đặc biệt cho tôi đâu...
_Vì sao lại không cần? Nếu vết thương không được xử lý và theo dõi kỹ sẽ bị nhiễm trùng
_Tôi cảm thấy không cần thiết cho lắm với lại tôi không muốn ở nơi đó
_Vậy thì tùy cô, nếu bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-hanh-phuc/3145544/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.