Người con gái ấy với mái tóc xanh đậm tung bay trong gió phản phất dưới ánh trăng, người khiến kẻ vô tâm vô phế như Hàn Ngân Hy phải rơi nước mắt, khiến cho cô biết hai từ hối hận viết ra sao. Dung nhan tuyệt sắc ấy vẫn là một đôi thiên thanh mâu sắc bén lạnh lùng nhưng lại ấm áp khi nhìn Hàn Ngân Hy
“Nguyệt, tớ không phải là kẻ thất hứa, cậu thấy đấy bây giờ tớ đang đứng trước mặt cậu”
“Ly nhi là cậu...cậu còn sống...”
“Có thể nói như thế... Thời gian trôi nhanh thật. Chúng ta hàn huyên sau đi bây giờ phải giải quyết vấn đề trước mắt”
“ Cô nói là tiểu Hy đánh cô trước còn khiêu khích nên cô mới đánh trả... Nhưng hình như tôi thấy tiểu Hy bị đánh nặng hơn cô nhiều nhỉ? “
“Tôi nghe nói đại tiểu thư Mai gia nổi tiếng ngoan ngoãn yếu đuối nhưng trước mắt thì không phải”
“Nghe thấy chưa....kẻ dối trá mãi mãi là cô ta”
“Hức hức tôi không...hức không thù..hức không oán với cô...hức hức..vậy sao..cô lại...vu oan tôi như thế...hức hức”
(Tôi không... Không thù không oán với cô, vây sao cô lại vu oan tôi như thế)
“Ấy chà... Nhưng vật chứng trước mắt tôi đã tố cáo cô rồi, cô nói như thế oan cho tôi lắm”
“Vật chứng? hức hức...”
Mai Ngữ Linh khóc lóc đáng thương nhưng trong lòng đã cười thầm, vật chứng? Haha lúc nãy khi đến đây cô đã quan sát tất cả làm gì có cái camera hay một người nào hết lấy đâu ra vật chứng định hù tôi sao? Hàn Ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-hanh-phuc/3145525/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.