Chìa khóa của Đinh Hạo là một căn hộ ba phòng, vị trí không tệ, nội thất đầy đủ. Lý Hoa Mậu hào phóng cho Lý Hạ chọn phòng trước, hơn nữa nhận nhiệm vụ nấu cơm và quét tước.
Lý Hạ có chút ngượng ngùng với chuyện này, buổi sáng thường giúp đỡ đi vứt rác, tiện đường ra ngoài còn chào hỏi nhóm bác gái sống chung quanh: “Chào buổi sáng dì ạ! Oa, đây là cháu dì đúng không, bề ngoài thật giống… Không không không! Con không nói nhóc béo? A! Béo tốt? A a… Vậy dì so với nhóc tốt hơn nhiều đó!”
Lý Hạ nói chuyện thẳng thừng, không ít lần đắc tội các bà các dì. Nhưng một đầu tóc vàng của hắn, tại thời khắc mấu chốt liền phát huy tác dụng. Mọi người nghĩ hắn là bạn bè nước ngoài, tóc vàng mà nói tiếng Trung đã giỏi lắm rồi, bình thường cũng không so đo. Qua một thời gian dài, sau khi quen thuộc thân thiết với vài hộ gia đình, có nhà còn mời hắn làm gia sư cho cháu mình, Lý Hạ tóc vàng không tính toán nhiều, một khóa ngoại ngữ được người ta trả cho 80 đồng.
Sau khi Lý Hoa Mậu biết được liền cảm thấy ghen tị. Bằng cấp của anh cao hơn Lý Hạ, phát âm chuẩn hơn, kiên nhẫn hơn, kinh nghiệm nhiều hơn… Nhưng anh không có đầu tóc vàng của Lý Hạ. Phải biết rằng Lý Hoa Mậu đi dạy thay ở trường, người ta trả cho một khóa cũng chỉ được 50 đồng thôi. Lý Hoa Mậu thở dài, tiếp tục đeo máy ảnh bảo bối của mình ra ngoài làm việc.
Lý Hoa Mậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-hanh-phuc-vung-trom/2848245/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.