Sau khi ra khỏi nhà hàng, Thanh Ngọc im lặng, lên xe về thẳng biệt thự. Cô chỉ nói Vú Ngô cô muốn lên nghỉ ngơi, rồi vào phòng đóng cửa.
Vú Ngô cũng không hiểu chuyện gì, chỉ cảm thấy cô có việc cần suy nghĩ, nên đi lo đồ ăn. Cho tới khi Minh Diệp về, vào phòng ôm cô, cô đã nằm đó hơn 1h đồng hồ.
-Em mới dậy à? – Minh Diệp thấy cô, cười nói.
-Vâng! Em ra ngoài về, mới nằm nghỉ! – cô chỉ gật đầu, nhìn anh chăm chú.
-Em đi ra ngoài làm gì?
-Em chỉ đi gặp bạn một chút! – nói xong cô nhìn anh.
-Sao vậy? Nhớ anh à?- anh lại cười, nhận ra cô nhìn anh với một ánh mắt tìm tòi.
-Vâng!
-Anh thấy em hơi lạ, có sao không?
-Em không sao? Chỉ là…- cô ngập ngừng.
Cô biết, khi hai người bắt đầu tìm hiểu nhau, họ đã từng hứa sẽ không giấu nhau bất cứ chuyện gì. Cô cũng tin là anh sẽ không giấu cô. Nhưng lời nói của Tiểu Bình, cô không thể không để ý.
Ai không hiểu cậu ấy nhưng cô tin cậu ấy không bao giờ nói dối cô, thậm chí từ nhỏ đến giờ chưa có một lần nào cả. Mâu thuẫn, cô chỉ không biết nên làm gì!
-Chỉ là sao? – anh nhướn mày hỏi, ôm cô vào lòng.
-Thật ra…- cô hít 1 hơi – Diệp! Em chỉ muốn hỏi trước giờ anh đã từng giấu em chuyện gì chưa?
Nghe cô hỏi, người anh cứng lại, bàn tay đang xoa nhẹ bụng cô cũng đột nhiên dừng lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/niem-hanh-phuc-cua-tong-giam-doc-hac-am/2962553/chuong-62-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.